“Sai lầm và yếu kém trong chính sách phòng chống COVID-19 của Thủ hiến bang Victoria Daniel Andrews”

Friday, 18/09/2020, 11:03 AM

“Sai lầm và yếu kém trong chính sách phòng chống COVID-19 của  Thủ hiến bang Victoria Daniel Andrews”

Trong nỗ lực ngăn cản nền kinh tế tiểu bang rơi vào suy thoái, chính quyền Victoria đã triển khai gói hỗ trợ trị giá 3 tỷ đô-la nhằm cung cấp các khoản trợ cấp tiền mặt và thực hiện giảm thuế, giãn thuế cho các doanh nghiệp ở Victoria bị tê liệt do lệnh phong tỏa. Tuy nhiên, động thái này được đánh giá là “một sự cứu cánh khiêm tốn” khi được đưa ra trong bối cảnh Victoria đang chìm sâu trong những quy định chói buộc nền kinh tế địa phương – những lệnh hạn chế mà Bộ Ngân khố liên bang tin rằng có thể làm tiêu tốn khoảng 1 tỷ đô-la mỗi tuần.

Chính sách sai lầm và yếu kém

Không phủ nhận rằng gói kích thích kinh tế mà Thủ hiến Daniel Andrews công bố là nhất quán với tư vấn của Thống đốc Ngân hàng Trung ương Philip Lowe rằng các tiểu bang nên thiết kế những gói hỗ trợ bổ sung để ứng phó với hậu quả của cuộc khủng hoảng COVID. Tuy nhiên, điều mà các doanh nghiệp thực sự cần bây giờ là cơ hội để được mở cửa và hoạt động trở lại thì dường như đã bị chính quyền cố tình lờ đi.

Đối với một số doanh nghiệp nhỏ, họ đã không thể chờ đợi lâu hơn. Ông Graeme Samuel, cựu chủ tịch Ủy ban Cạnh tranh và Bảo vệ người tiêu dùng Úc, cho biết khi các doanh nghiệp này đóng cửa, sẽ có những ảnh hưởng dây chuyền đến các nhà cung ứng và nhà sản xuất.

Giám đốc của Tập đoàn Công nghiệp Úc tại Victoria, ông Tim Piper, cũng nhận định chính sách thuế của Thủ hiến Andrews không mấy ý nghĩa và quyết định không miễn trừ các khoản thanh toán thuế tiền lương đối với doanh nghiệp trong năm nay là “cực kỳ đáng thất vọng”. Theo chính sách của chính quyền tiểu bang, việc giãn nộp thuế tiền lương trong năm tài chính 2020-2021 đối với các doanh nghiệp có quỹ lương tối đa 10 triệu đô-la sẽ tạo nên “cú hích” có giá trị 17 tỷ đô-la cho nền kinh tế. Tuy nhiên quan điểm của ông Piper là cần phải miễn trừ chứ không phải hoãn thuế, vì cuối cùng khi hết thời gian gia hạn thì các doanh nghiệp vẫn phải có trách nhiệm nộp thuế, trong khi họ đã không được phép hoạt động kinh doanh hầu như cả năm.

Không chỉ gây thiệt hại nặng nề cho các doanh nghiệp, các lệnh hạn chế còn làm đảo lộn hoàn toàn cuộc sống của người dân. Một trong những quy định hứng chịu nhiều công kích nhất là lệnh giới nghiêm từ 9 giờ tối đến 5 giờ sáng ở Melbourne. Giám đốc Y tế bang Brett Sutton và Cảnh sát trưởng Victoria Shane Patton tuần trước đã khẳng định rõ ràng rằng lệnh giới nghiêm mà Thủ hiến đưa ra không dựa trên lời khuyên của y tế hoặc cảnh sát. Quy định này được cảnh báo sẽ gây ra những thiệt hại không thể bù đắp được cho cộng đồng và nền kinh tế.

Việc thắt chặt các quy định hạn chế tại Victoria gây ảnh hưởng nghiêm trọng lên các doanh nghiệp và đời sống của người dân

Nguồn ảnh: AAP

Hơn 5 triệu cư dân Victoria đã phải chịu đựng một lệnh phong tỏa dài nhất và ngột ngạt nhất trên hành tinh, mà đáng lên án là, chính sách lại đến từ nhận thức sai lầm của chính quyền về cơ chế lây truyền của dịch bệnh. Thủ hiến Andrews đã không phân biệt được rằng COVID-19 không lây lan do sự di chuyển của con người, mà mầm bệnh được phát tán thông qua tiếp xúc giữa người và người. Việc tụ tập đông người, đặc biệt ờ không gian trong phòng, tạo điều kiện thuận lợi cho virus lan rộng. Vì vậy cách để ngăn cản sự phát tán là phá vỡ chuỗi lây lan, đó là lý do mà tất cả các nước phát triển đều áp dụng quy tắc giãn cách xã hội. Victoria thì làm theo kiểu riêng! Ông Andrews chỉ đưa ra cách tiếp cận duy nhất để chống lại virus là hạn chế người dân di chuyển.

Justine Campell là một chuyên gia tâm lý và là mẹ của ba đứa trẻ. Bà đã nhận thấy rất rõ những ảnh hưởng về sức khỏe tâm thần của quy định phong tỏa đối với các con của mình sau hơn 5 tháng không được đến trường và phải học từ xa. Tới khi lệnh hạn chế cấp độ 4 được công bố trên toàn Melbourne, bà đã quyết định rời khỏi thủ phủ này và chuyển tới Brisbane. Mặc dù phải trải qua 14 ngày cách ly bất tiện nhưng với bà Campell và các con, quyền tự do mà họ có được ở Brisbane là không thể so sánh được.

Gia đình bà Justine Campell phải chuyển sang Brisbane vì không thể chịu cảnh bị “giam lỏng” trong nhà ở Melbourne

Nguồn ảnh: The Australian

Thực tế là quá nhiều quyền tự do của cư dân Victoria đã bị tước đoạt. Những người dân tại Triều Tiên và ở phần lớn Trung Quốc còn được trao nhiều quyền và sự tự do hơn so với ở Victoria. Trẻ em ở đó được tới trường học, ở đó người dân không bị cấm túc sau 9 giờ tối, cảnh sát cũng không còng tay một bà mẹ mang bầu ngay trong bếp trước mặt những đứa con của cô ta, và cũng không thô bạo lôi những người phụ nữ đang sợ hãi, không hề có biện pháp tự vệ, ra khỏi xe của họ tại những chốt kiểm dịch. Tất cả những hành động đó đã được để cho diễn ra vì dân chủ đã bị bóp nghẹt ngay tại Victoria và mọi quyền lực thu về một mối tối cao – Thủ hiến Andrews.

Ông Andrews đã nhận về kết quả số lượng các ca lây nhiễm COVID-19 tại Victoria giảm dần. Nhưng điều đó không minh chứng cho tính đúng đắn của chính sách phong tỏa cực đoan. Bất kỳ quốc gia nào trên thế giới đều có thể đạt được thành quả tương tự nếu bắt người dân phải ở yên trong nhà, nhưng không nơi nào làm như vậy bởi họ nhận ra cái giá phải đánh đổi là quá đắt.

Yêu cầu khẩn cấp xem xét lại mô hình và lộ trình hồi phục

Khi số ca nhiễm COVID-19 giảm đi đáng kể trong tiểu bang, Thủ hiến Andrews đã có cơ hội mở cửa trở lại nền kinh tế địa phương một cách an toàn nhưng ông đã không làm. Thay vào đó là tiếp tục một lộ trình nới lỏng chặt chẽ đến không tưởng. Các nhà khoa học hàng đầu thế giới có liên quan tới mô hình được ông Andrews sử dụng để đưa ra quyết định phong tỏa Melbourne cho biết nghiên cứu đã bị xuyên tạc. Mô hình mà họ xây dựng không hề hậu thuẫn cho các quyết định phong tỏa cực đoan đã được áp đặt và chính quyền bang đã phụ thuộc quá mức vào mô hình để đưa ra các quyết định chính trị.

Các nhà khoa học đề nghị Thủ hiến chạy lại mô hình với các dữ liệu thực tế hơn, và điều đó có thể cho phép dỡ bỏ các hạn chế sớm hơn. Các mục tiêu trấn áp hiện tại của chính quyền Victoria cũng được đánh giá là quá tham vọng khi so với các thành phố lớn ở châu Âu, Mỹ và châu Á, ngoại trừ Vũ Hán, nơi ngăn cản hầu hết mọi hoạt động di chuyển và làm việc.

Tiến sĩ Jo-Anne Grey đến từ Port Melbourne, một bác sĩ lâm sàng đã làm việc ở tuyến đầu kể từ khi đại dịch bùng phát, đánh giá cách tiếp cận của chính quyền Victoria, mà cụ thể hơn là của ông Daniel Andrews trong phòng chống virus Corona ít dựa trên bằng chứng y tế và dịch tễ học mà dựa trên sự sợ hãi, tư duy kiểm soát và hệ tư tưởng. Các nhà dịch tễ học nổi tiếng và các chuyên gia về bệnh truyền nhiễm đã công khai chỉ trích lộ trình nới lỏng mà vị Thủ hiến đưa ra là quá khắt khe.

Tiến sĩ Grey chia sẻ, quá trình tham gia xét nghiệm và điều trị cho các bệnh nhân và người nhà của họ đã cho bà cơ hội tận mắt chứng kiến ​​những tác hại của virus và cả những tác hại thậm chí còn nặng nề hơn đến từ những chính sách vô lý đã được ban hành và thực thi bởi các quan chức.

Bà đề nghị nhóm giúp việc của Thủ hiến hãy mạo hiểm ra khỏi giới hạn của các văn phòng công sở và đến với thế giới thực để thấy được nỗi thống khổ về tinh thần, nỗi đau kinh tế và sự phá hủy gắn kết xã hội mà cách tiếp cận “thô bạo” của chính quyền Victoria đang gây ra.

Các nhà lãnh đạo doanh nghiệp, những người đang sử dụng hơn 200.000 công nhân, cũng kêu gọi chính quyền rà soát khẩn cấp mô hình đánh giá đại dịch, cũng như xem xét lại lộ trình phục hồi. Theo Bộ trưởng Y tế Greg Hunt, việc xem xét lại mô hình cần dựa trên các tiêu chuẩn khả thi, đồng thời việc nâng cao năng lực theo dõi nguồn lây nhiễm thông qua tiếp xúc gần sẽ đóng vai trò như một thiết bị dập dịch tại chỗ, giúp cải thiện sức khỏe tâm thần, phúc lợi xã hội và tăng trưởng kinh tế.

Uy tín chính trị giảm sút

Chính sách yếu kém của chính quyền Lao động của ông Andrews tại Victoria trong phòng chống COVID-19 đã làm giảm uy tín của Thủ hiến nói riêng và đảng của ông nói chung.

Ông Daniel Ednie-Lockett, một cử tri Melbourne lâu năm theo đảng Lao Động, đang dần mất niềm tin vào tổ chức mà bấy lâu nay ông luôn dành cho những lá phiếu ủng hộ tuyệt đối. Những gì mà ông đang thấy từ chính quyền Victoria chẳng khác gì một cuộc tấn công nhằm vào hoạt động kinh doanh, sản suất và ý thức về giá trị bản thân của công dân, điều này không đúng với lý tưởng về những cơ hội phát triển bình đẳng, về các giá trị phúc lợi, cũng như những nền tảng của sự thịnh vượng mà đảng này tuyên bố theo đuổi.

Ông Ednie-Lockett thất vọng khi nhận ra rằng tổ chức đảng mà mình từng là thành viên lại đang tìm cách phá hủy trụ cột của sự thịnh vượng và trách nhiệm cá nhân. Việc phân phối lại thu nhập chỉ có thể được thực thi nếu bộ máy kinh tế cơ bản được phép hoạt động mà không bị chính quyền áp chế quá mức. Đó chính là sự cảnh báo đối với đảng Lao động về nguy cơ mất đi một thế hệ cử tri.

Điều tra về công tác phòng chống dịch bệnh tại Victoria

Vào ngày 23 tháng 9 tới đây, Thủ hiến Andrews sẽ phải đối mặt với cuộc điều tra liên quan đến bê bối quản lý chương trình cách ly tại khách sạn. Tính đến ngày Chủ nhật vừa qua, đã có 726 người ở Victoria tử vong vì COVID-19, và trừ 19 trường hợp tử vong trong đợt bùng phát đầu tiên thì còn lại đều đã chết trong đợt sóng COVID-19 thứ hai xuất phát từ vi phạm trong chương trình cách ly khách sạn.

Ông Andrews đối mặt với cuộc điều tra về bê bối trong quản lý cách ly tại khách sạn Nguồn ảnh: ABC News / Dylan Anderson

Khi được hỏi phản ứng của mình trước động thái của phe đối lập về việc thành lập một Ủy ban hoàng gia điều tra công tác phòng chống COVID-19 tại Victoria, ông Andrews đã tiết lộ tông tin rằng một cuộc điều tra đã được tiến hành bởi thẩm phán đã nghỉ hưu Jennifer Coate. Lãnh đạo phe đối lập Michael O’Brien khẳng định sự mất mát lên tới hơn 700 mạng người do dịch bệnh là một trong những thảm họa lớn nhất mà Victoria từng phải đối mặt và cần phải có một Ủy ban hoàng gia để tìm ra sự thật.

Mới đây nhất, vào thứ Ba, đã có hai vụ dân kiện liên quan đến chính sách phong tỏa của chính quyền bang Victoria.

Vụ kiện thứ nhất đến từ chủ một quán cà phê ở Mornington Peninsula, bà Michelle Loielo. Trong đơn kiện đệ trình lên Tòa án Tối cao Victoria, bà Loielo cho biết hoạt động kinh doanh của mình đã bị thiệt hại 99% do các quy định hạn chế cấp độ 4 trên tiểu bang. Bên cạnh đó, bà khẳng định lệnh giới nghiêm còn là sự xâm phạm đến nhân quyền. Đứng trước thiệt hại mà đại dịch gây ra, cùng sự bất mãn với chính sách ứng phó với dịch bệnh của chính quyền Lao động tại Victoria, bà Loielo đã quyết định sẽ khởi động kế hoạch ủng hộ tranh cử cho Đảng Tự do. Thủ lĩnh đối lập ở Victoria, Nghị sĩ Michael O’Brien, cho biết họ đã giới thiệu cho bà Loielo các luật sư tốt nhất. Ông O’Brien cho rằng việc yêu cầu năm triệu người Victoria phải yên vị trong nhà có thể là một hành động bất hợp pháp của Thủ hiến Daniel Andrews và đó là lý do vụ án quan trọng này phải được đưa ra tòa và được xét xử.

Vụ thứ hai là một vụ kiện tập thể, được khởi xướng bởi Jordan Roberts, 21 tuổi, một nghị sĩ Đảng Tự do. Đơn đệ trình yêu cầu chính quyền phải bồi thường thiệt hại cho các khoản thu nhập bị mất, những ảnh hưởng về tâm lý, chứng trầm cảm và lo lắng. Anh Roberts cáo buộc các bị cáo bao gồm các bộ trưởng Jenny Mikakos và Martin Pakula đã vi phạm nghĩa vụ chăm sóc cộng đồng do thất bại trong chương trình cách ly tại khách sạn. Đã có hơn 20  người chính thức ký vào đơn kiện tập thể này và con số ủng hộ có thể còn tăng lên rất nhiều

Giang Vũ

Rate this post

Leave your comment

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Tin cùng chuyên mục

Có thể bạn quan tâm